Một bài viết và một lá thư liên quan đến Bộ trưởng Phùng Quang Thanh

Từ khi ra đời đến nay, BVN luôn giữ một chủ trương nhất quán là trong khi phản biện về các vấn đề cấp bách của đất nước, không động chạm đến những chuyện riêng của cá nhân dù cá nhân đó là người cầm quyền ở cương vị cao nhất, nếu những chuyện riêng tư này chưa được xác chứng, hoặc được xác chứng nhưng chẳng liên quan gì đến vận mệnh sống còn của nước và dân.

Việc ông Phùng Quang Thanh đưa ra những câu nói mang nhiều sắc thái ngữ nghĩa – khiến người đọc người nghe có nhiều phản ứng trái ngược – là hiện tượng đã được công khai trên báo chí, nên bàn luận về những phát ngôn này không phải là cách nhằm hạ bệ uy tín của ông, chỉ góp phần soi tỏ thêm về mối tương quan giữa phát ngôn và cương vị người đang nắm chức Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, một Bộ quan trọng trong Chính phủ hiện thời, có nhiệm vụ hàng đầu là bảo vệ Tổ quốc.

Hơn thế nữa, việc trang mạng Chân dung quyền lực gần đây lại đưa ra những số liệu về khối tài sản khổng lồ mà ông Phùng Quang Thanh và người con trai hiện đang sở hữu mà cư dân mạng nào cũng cảm thấy khó hiểu, có nguyện vọng được chính ông hoặc Chính phủ mà ông là một thành viên, giải đáp cho sáng tỏ, là một vấn đề rõ ràng không thể cứ để lơ lửng như hiện nay.

Vì thế, dưới đây, chúng tôi xin đăng lại bài của ông Nguyễn Tường Thụy trên trang bog RFA và một lá thư ngỏ của ông Nguyễn Thanh Tùng gửi đến các vị cầm quyền Việt Nam, liên quan đến ông Phùng Quang Thanh ở hai phương diện nêu trên. Theo chúng tôi cả hai bài đều không mang tinh thần khích bác; đặc biệt lá thư ngỏ thể hiện sự cầu thị muốn tìm giải pháp cho những điều khó xử khiến dư luận đang rất quan tâm đến ông Phùng Quang Thanh.

Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.

Bauxite Việt Nam

1. Có phải ghét Trung Quốc là nguy hiểm cho dân tộc?

Nguyễn Tường Thụy

Yêu ghét là trạng thái cảm xúc thường xuyên của con người. Ai tử tế, làm điều tốt cho họ thì họ yêu. Ngược lại, làm điều ác, điều xấu thì bị ghét.

Con người gắn liền với quốc gia, dân tộc nên tình cảm con người cũng bị quan hệ với các quốc gia, dân tộc khác chi phối. Vì vậy mới có chuyện yêu dân tộc này, ghét đất nước kia.

Tại hội nghị của Chính phủ với địa phương triển khai Nghị quyết của Quốc hội về nhiệm vụ kinh tế - xã hội và dự toán ngân sách Nhà nước năm 2015 ông Phùng Quang Thanh thừa nhận rằng ở Việt Nam “từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc”.

Đó là một sự thật. Sẽ không có phản ứng gì nếu sự thật đó không trở thành nỗi lo lắng của ông, tới mức coi đó là “nguy hiểm cho dân tộc”:

“Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc”.

Không phải bây giờ, người VN mới ghét TQ. Cũng cần phải phân biệt, TQ ở đây là các thế lực phong kiến Trung Hoa xưa và tập đoàn cầm quyền cộng sản Bắc Kinh ngày nay, chứ không phải là người TQ nói chung. Người VN vốn thân thiện với người Hoa. Người Hoa làm ăn sinh sống ở VN rất hòa đồng với người VN. Họ coi VN là Tổ quốc thứ hai của mình.

Lịch sử chiến tranh của VN về cơ bản là lịch sử chống xâm lược từ các thế lực bành trướng Phương Bắc. Đây là chiến tranh chống xâm lược chứ không phải là xung đột do hiềm khích giữa hai bên. Trong các cuộc chiến tranh đó, người Việt Nam đã chịu quá nhiều đau khổ.

Trong nửa cuối thế kỷ 20, mặc dù quan hệ VN-TQ được coi là hữu hảo dựa trên nền tảng gọi là chủ nghĩa quốc tế vô sản, đất đai của cha ông vẫn tiếp tục mất về tay Trung Cộng. Trong cuộc chiến tranh xâm lược năm 1979 của TC trên toàn tuyến biên giới, chúng đã tàn sát hàng chục vạn đồng bào, chiến sĩ ta, phá hủy toàn bộ cơ sở vật chất ở những nơi chúng đến…

Có thể viết hàng vạn trang sách cũng không thể kể hết tội ác của nhà cầm quyền TQ xưa và nay đối với người Việt Nam. Vì vậy, ghét TQ là tâm lý đương nhiên của người Việt. Nói ra điều này không phải là để thù hận mà để nhớ, để cảnh giác với bản chất bá quyền của chúng, để tri ân cha ông đã đổ bao nhiêu xương máu gìn giữ non sông này. Không thể quay lưng lại với lịch sử, với tiền nhân.

Thù hận và căm ghét là hai khái niệm khác nhau. Thù hận là khái niệm phi nhân bản, còn căm ghét là một trạng thái cảm xúc chính đáng của con người.

Vậy, tâm lý “ghét Trung Quốc” có nguy hiểm cho dân tộc không?

Ai dám bảo tiền nhân không ghét TQ? Ngày xưa, trước họa xâm lăng của giặc Nguyên, vua Trần Nhân Tông đã mở Hội nghị Bình Than để bàn kế sách chống quân Nguyên. Trần Quốc Toản, vì còn ít tuổi không được dự nên đã bóp nát quả cam lúc nào không biết. Sau ông về tập trung hơn một nghìn gia nô và thân hữu tham gia kháng chiến, chiến đấu rất dũng cảm. Binh sĩ đời Trần đều xăm lên tay hai chữ “Sát Thát” để biểu thị quyết tâm chống xâm lược. Trần Quốc Tuấn đã viết Hịch tướng sĩ, một áng hùng văn bất hủ mà ngày nay đọc lại, ta vẫn thấy hừng hực khí thế chống xâm lược, bảo vệ bờ cõi. Nếu không ghét TQ, liệu vua tôi, tướng sĩ đời Trần có những hành động ấy không. Chính tinh thần “ghét Trung Quốc” của quân dân đời Trần đã tiếp cho quân dân đời Trần sức mạnh, tạo nên hào khí Đông A.

Sau kháng chiến 10 năm gian khổ, Lê Lợi đuổi được quân Minh về nước, Nguyễn Trãi viết Đại cáo bình Ngô hào sảng. Cụ kể tội quân xâm lược:

Độc ác thay, trúc Nam Sơn không ghi hết tội,

Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa sạch mùi.

Cụ chẳng nể nang, khiếp sợ gì, gọi thẳng vua Minh (Minh Tuyên Tông) là “thằng nhãi con”.

Có thể kể thêm ra đây nhiều minh chứng nữa để chứng tỏ rằng, nếu không có tinh thần ghét kẻ thù, VN đã không bảo vệ được biên cương, bờ cõi của cha ông để lại.

Chẳng cần Trung Quốc phải đe, hay giọng tuyên truyền nào đó khuyên bảo, ai cũng biết TQ xưa nay vẫn là nước láng giềng mà láng giềng thì không thay đổi được. Chẳng cần phải đe, ai cũng biết xưa nay, VN nhỏ còn TQ thì lớn gấp rất nhiều lần. Mặt khác, thời xưa, chỉ có 2 nước với nhau, mạnh hiếp yếu, chẳng có liên minh quốc tế, chẳng có nghị quyết của Hội đồng bảo an Liên Hợp Quốc. Mới biết, khí phách tiền nhân, trong thời đại này chúng ta không bén gót.

Có thể ai đó phản biện khi họ dẫn ra lời tiếp theo của ông Phùng Quang Thanh: “Chúng ta tăng cường an ninh quốc phòng là để tự vệ, khi nào buộc phải tự vệ thì chúng ta mới tự vệ”. Tức là, lúc TQ đem quân sang xâm chiếm, thì chúng ta mới ghét, còn khi chưa thì phải yêu (hay không ghét). Xin thưa, nếu không có sự chuẩn bị về tinh thần, tư tưởng, để đến khi kẻ thù mang đại binh tiến vào bờ cõi rồi mới “ghét” e không kịp nữa rồi.

“Ghét TQ là nguy hiểm cho dân tộc”, Câu này có thể người thường nào đó nói một cách tùy hứng [thì không sao], nhưng phát ngôn ra từ miệng ông chỉ huy cao nhất của quân đội VN thì ai cũng sửng sốt. Không thể hiểu nổi, khi ông Bộ trưởng Quốc phòng nói như thế, tinh thần chiến đấu của sĩ quan, binh sĩ VN sẽ ra sao khi đối mặt với đạo quân xâm lược Trung Quốc?

VN đã gánh những hậu quả vì không ghét Trung Quốc. Có phải vì định hướng không được ghét TQ mà cách đây đúng 41 năm, ngày 19/1/1974, Trung Cộng đã chiếm trọn quần đảo Hoàng Sa mà không sợ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa phản ứng. Có phải vì không được ghét TQ mà ngày 14/3/1988, các chiến sĩ Trường Sa nhận lệnh không được chống cự (như lời Thiếu tướng Lê Mã Lương đã tiết lộ), phơi mình để cho TC nã đạn vào, hứng lấy cái chết tức tưởi mà vô ích?

Người lính luôn được xác định kẻ thù, đối tượng tác chiến trong mỗi giai đoạn. Có như thế, mới có kế hoạch xây dựng quân đội, huấn luyện quân phù hợp với đối tượng tác chiến, địa hình chiến đấu… Sau chiến tranh 1979, VN xác định  “Trung Quốc là kẻ thù trực tiếp và nguy hiểm nhất”. Vậy, với tinh thần không ghét TQ, không hiểu đối tượng tác chiến hiện nay của quân đội VN là gì, kẻ thù của nhân dân VN là ai?

Sức mạnh cơ bắp có thể bắt con người giam vào ngục tối nhưng không thể bắt con người ghét hay yêu. Tình cảm của con người không thể định hướng được. Mỹ và Việt Nam vốn là cựu thù. Trong cuộc đọ súng với người Mỹ, VN được TQ viện trợ tới mức tối đa. Khi ấy, TQ là đồng minh còn Mỹ là kẻ thù. Nhiều người VN chết bởi đạn bom Mỹ và ngược lại. Chiến tranh là như vậy. Nhưng chẳng cần lấy trưng cầu, chắc ai cũng biết, nếu được chọn một trong hai, chắc chắn số người ghét TQ sẽ áp đảo so với số người ghét Mỹ. Có định hướng phải ghét Mỹ, yêu TQ cũng không thể thay đổi mối tương quan ấy.

Không thể không ghét TQ khi họ đã gây nên bao đau thương cho dân tộc VN từ hàng ngàn năm nay và cho đến bây giờ, chúng chưa từ bỏ dã tâm xâm lược? Sao cứ phải yêu kẻ mà miệng này nói hữu hảo nhưng lưỡi kia luôn kích động chiến tranh “Hãy giết hết bọn giặc Việt Nam để làm vật tế cờ cho trận chiến Nam Sa”?

Dù nói ra hay không thì ai cũng biết, TQ vẫn là nguy cơ lớn nhất (nếu không nói là duy nhất) đe dọa toàn vẹn lãnh thổ của VN. Nếu có chiến tranh nổ ra, chắc chắn là chiến tranh đến từ TQ chứ không phải từ Lào, Căm Pu Chia hay Mỹ. Vậy mà ông Bộ trưởng Quốc phòng lại lo lắng tâm lý ghét TQ là nguy hiểm cho dân tộc. Điều ngược lại mới đúng, tức là yêu TQ mới nguy hiểm cho dân tộc. Không hiểu khi người chỉ huy cao nhất của quân đội “tâm tư” như thế thì tinh thần và sức chiến đấu của sĩ quan, binh sĩ VN sẽ ra sao nếu chiến tranh nổ ra, có hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc hay không?

16/1/2014

N.T.T.

Nguồn: http://www.rfavietnam.com/node/2411

2. Thư gửi các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước

Nguyễn Thanh Tùng

Kính gửi ông TRƯƠNG TẤN SANG - Tổng tư lệnh Quân đội Nhân dân và các lực lượng vũ trang Việt Nam

Kính gửi ông NGUYỄN PHÚ TRỌNG - Bí thư Quân ủy Trung ương Quân đội Nhân dân Việt Nam

Căn cứ theo các thông tin và những chứng cứ cụ thể đã và đang được trang blog "Chân dung quyền lực" đăng liên tục trong thời gian gần đây (đường link: chandungquyenluc.blogspot.com);

Với tư cách là một công dân Việt Nam, tôi đề nghị các ông ra huấn lệnh cho Tổng thanh tra Chính phủ và Tổng thanh tra Quân đội dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt của Viện trưởng Viện Kiểm sát Tối cao và Viện Trưởng Viện Kiểm sát Trung ương Quân đội tiến hành kiểm tra, thanh tra toàn diện đối với các tập thể (Tổng công ty 319 Bộ quốc phòng và Công ty TNHH Đầu tư địa ốc Thành phố - Cityland) và các cá nhân có tên được nêu cụ thể (ông Đại tướng Phùng Quang Thanh, ông Đại tá Phùng Quang Hải và ông Bùi Mạnh Hưng - Tổng Giám đốc Cityland) theo những nội dung đã được nêu rõ và chi tiết trong loạt bài phóng sự đã và đang đăng trên trang blog "Chân dung quyền lực", để có kết luận làm rõ:

- Những nội dung đăng trên trang "Chân dung quyền lực" có đúng hay không? Có điểm nào xuyên tạc hay vu khống không? Đúng ở điểm nào và xuyên tạc vu khống ở điểm nào? Công bố công khai kết quả Thanh tra và Kiểm tra trên các phương tiện thông tin đại chúng như đã từng công bố kết luận Thanh tra với vấn đề đất đai ở Đà Nẵng trước đây.

- Trên cơ sở kết luận của Thanh tra và Kiểm tra toàn diện này mà có hướng xử lý nghiêm minh theo pháp luật:

    + Khởi tố và truy tố Trang “Chân dung quyền lực” và người viết các bài đăng trên trang blog đó nếu các thông tin họ viết và đưa là xuyên tạc bịa đặt và vu khống. Trong trường hợp có yếu tố nước ngoài tham gia thì sử dụng cả lực lượng Interpol và Tòa án Quốc tế để truy bắt và xử lý. Bảo vệ uy tín của chế độ và cán bộ cao cấp. Củng cố niềm tin của nhân dân với lãnh đạo, chế độ;

    + Khởi tố và truy tố theo đúng quy định của pháp luật những kẻ phạm pháp nếu các thông tin trang “Chân dung quyền lực” đưa là đúng, cụ thể ở đây là đối với ông Đại tướng Phùng Quang Thanh hoặc Đại tá Phùng Quang Hải, hay cả hai, và những kẻ đồng lõa hay bao che.

- Để đảm bảo việc Thanh tra và Kiểm tra được khách quan trung thực và đầy đủ nghiêm minh, đề nghị trước mắt Đảng và Nhà nước tạm ngưng giao các nhiệm vụ cụ thể cho những người được nêu tên trong bài viết đã nói của trang “Chân dung quyền lực”.

Người dân như tôi kỳ vọng ở hành động thiết thực của các vị lãnh đạo trong việc này để chứng tỏ các ông thực tâm và có ý chí cương quyết làm trong sạch đội ngũ của Đảng và chính quyền mà Quân đội là một bộ phận hay mắt xích cấu thành. Mọi hành vi tham nhũng gian dối có hại cho đất nước phải được đưa ra ánh sáng và nghiêm trị, cho dù kẻ phạm tội và đồng lõa đó là ai, ở bất cứ cương vị nào. Trái lại, mọi thông tin sai sự thật đều phải được giải đáp công khai, thỏa đáng để trả lại sự trong sạch cho những người đang làm việc vì dân vì nước.

Câu hỏi là: tôi và nhân dân đều nghe các ông nói rất nhiều, ra rất nhiều các Nghị quyết và Luật lệ chống tham nhũng rồi. Bây giờ sẽ nhìn xem các ông hành động như thế nào và làm những việc cụ thể gì để tiêu diệt "Nội Xâm".

Nếu các ông không có bất cứ hành động nào trước những thông tin công khai và cụ thể đã và đang đăng trên trang blog “Chân dung quyền lực” như hiện nay và vẫn cứ làm ngơ trước những thông tin được cung cấp công khai như thế này thì tôi và nhiều người dân Việt Nam buộc phải tin rằng các ông đang bao che cho "Giặc nội xâm sinh sôi và phát triển”. Mà như thế các ông còn xứng đáng nhìn mặt liệt tổ liệt tông của dân tộc Việt ta từ Vua Hùng đến các đời Vua Đinh, Lý, Trần, Lê và Chủ tịch Hồ Chí Minh và các Liệt sĩ đã ngã xuống cho các ông có vị trí ngày hôm nay hay không?

Các ông tự chứng minh và trả lời trước nhân dân bằng các hành động thiết thực của mình trước những thông tin công khai, cụ thể đến từng chi tiết như mọi người bình thường đều đã và đang đọc được trên trang blog “Chân dung quyền lực”. Tôi và nhiều người dân Việt Nam đều tin là các ông đã được báo cáo đầy đủ nội dung của các bài viết nêu trên.

Gửi đến các ông lời chào trân trọng và hy vọng.

N.T.T.

Tác giả gửi BVN

Sáng lập:

Nguyễn Huệ Chi - Phạm Toàn - Nguyễn Thế Hùng

Điều hành:

Nguyễn Huệ Chi [trước] - Phạm Xuân Yêm [nay]

Liên lạc: bauxitevn@gmail.com

boxitvn.online

boxitvn.blogspot.com

FB Bauxite Việt Nam


Bài đã đăng

Được tạo bởi Blogger.

Nhãn